Nhỏ và yếu hơn hổ nhiều lần nhưng mèo lại có võ trèo cây khiến hổ không làm gì được. Mèo thích ăn cá lại không biết bơi. Có võ mà lại biết bơi thì cá tôm nào sống nổi ?
Tạo hóa cho các loài khắc chế nhau nhưng lại phụ thuộc nhau, đó là sự cân bằng vĩnh cửu, là quy luật của sự sống. Ở bắc Âu, trên bán đảo Scandinavia có loài chuột Lemming sống cực kỳ hạnh phúc vì không hề có kẻ thù, không có thiên địch, không bị con nào khắc chế.
Nhưng sướng quá khiến chúng sinh đẻ vô tội vạ. Hàng năm, chúng phải trèo lên những vách đá bên bờ biển, rồi hàng triệu con thi nhau nhảy xuống biển và bơi mãi ra xa. Đến khi kiệt sức, chúng chìm xuống biển. Việc ấy không phải là "sướng quá hóa rồ". Đây thực chất là một cách tự kiểm soát mức tăng dân số quá khủng của loài chuột Lemming.
Chuột xuống biển làm thức ăn cho cá. Cá lớn lại nuốt cá bé. Loài người lại săn bắt cá. Rồi chiến tranh, dịch bệnh, thiên tai nảy sinh để bắt loài người tuân theo vòng tuần hoàn của tạo hóa, để chuỗi thức ăn trong tự nhiên được liền mạch.
Không ai bên lề của chuỗi sinh tồn đó. Không ai bên vỉa hè của sự phát triển. Ai cũng có chỗ của mình trên thế gian rộng lớn này. Nhỏ đến vô hình như con virus corona mà khiến cả loài người phải khiếp sợ. Vô tri vô giác như cái đồng hồ chết, 1 ngày vẫn đúng được 2 lần.
Ngẫm ra, tạo hóa đúng là tuyệt đối công bằng. Không thế thì ai gọi là hóa công, là Chúa Trời ?
Tự Thủy